Tiểu thuyết tình yêu mang tên em

Chương: Tiểu thuyết tình yêu mang tên em ◎◎Giả dối


Đừng quan tâm tôi nữa , tôi mệt mỏi vì cái cách anh cư sử giả tạo như  vậy lắm rồi . Xin anh đấy . Nước mắt cô bắt đầu rơi
  Cư sử giả tạo , là sao tôi thật sự không hiểu .
Vậy , tại sao , tại sao anh phải quan tâm tôi như vậy chứ .
Chỉ là ....Anh cúi mặt xuống
Sao , anh trả lời tôi đi , trả lời đi đừng im lặng nữa.
  Tôi , xin lỗi .
Tôi không cần cái lời xin lỗ đó ở anh , hãy nói thay lời xin lỗi đi .
.....
Đúng , chắc tôi đã nghĩ đúng rồi có phải anh luôn nghĩ rằng đêm hôm đó là một sai lầm lớn trong cuộc đời mình đúng không , quan hệ với người anh không yêu không hứng thú ,chắc anh đã phải khổ cực lắm khi lúc nào cũng phải giả vờ quan tâm tới tôi kè kè bên một đứa con gái mà mình ghét . Hay anh đang thương hại tôi thôi , tôi không cần tất cả mấy cái đó . Cô khóc lớn trong đau khổ
        Không , tôi chỉ là muốn bù đắp thôi tôi không nghĩ cô lại hiểu lầm như vậy.

Bù đắp , hoá ra anh chỉ là bù đắp thôi , vậy thì anh thấy có lỗi lắm nhỉ . Cô cười đau khổ
  Bên tôi anh có bao giờ rung động không , có bao giờ muốn ở bên thật sự không hay chỉ muốn là hết trách nhiệm thôi . Cô suy nghĩ trong đầu
  
Anh nói đi , đêm đó anh có hối hận không , có hối hận vì đó là tôi thay vì không phải ai khác . Cô tới gần tóm áo anh

Tôi , tôi .... Anh không biết nói gì chỉ có thể nhìn xuống
Anh nhìn vào mắt tôi đi , sao lúc nào anh cũng cố trốn tránh ánh mắt tôi như vậy , tôi đáng ghét lắm hả . Cô nước mắt tứa ra nhiều hơn , cô bỏ tay khỏi cổ áo anh và định bước đi thì anh giữ lại

Cô không đáng ghét , và tôi cũng không hối hận vì đêm hôm đó tôi muốn quan tâm cô bằng chính trái tim mình chứ không phải vì chịu trách nhiệm vì nó . Khi ở bên cô tôi rất vui , lúc cô bị thương tôi rất xót , nhìn cô vui tôi cũng vui lây , không hiểu sao từ lúc bên cô tôi thấy bản thân mình không còn ấu trĩ như ngày trước nữa . Nói cách khác tôi đã yêu cô rồi .

   Thật , đó là tình yêu hay chỉ là tình bạn thôi tôi với anh nếu cùng lắm thì chỉ có thể đi đến mức bạn bè không hơn được , hai chúng ta khác nhau một trời một vực .

Từ nay anh không cần phải gặp tôi nữa , mai đám cưới anh chỉ cần đến đó làm lễ xong thì anh và tôi sẽ sống riêng không cần phải sống chung , tôi không cần cái sự quan tâm giả tạo đó của anh , cũng không cần anh phải lo lắng . Anh biến đi đừng liên quan tới nhau nữa coi như anh không phải nghĩ đến đêm đó nữa quên nó đi . Anh tự do rồi hai năm nữa thôi tôi và anh không có bất kì quan hệ gì nữa . Cô hất tay anh ra , chạy anh đi ra bãi đỗ xe khóc lớn nhưng từ đầu đến cuối câu chuyện Xuyên Mạc đều nghe được hết nên đã chạy theo cô ra bãi đỗ xe.

Cô không sao chứ .
Sao anh lại ra đây , tôi thấy hơi mệt nên muốn về trước thôi , không sao đâu . Cô vội lau đi nước mắt của mình để anh không nhìn thấy Tôi nghe hết cuộc nói chuyện của hai người rồi , cô đừng giấu tôi. Anh nắm vai cô
À, anh nghe rồi sao chắc anh thấy tôi quá đáng lắm hả . Cô cười nhẹ
Tại sao lại quá đáng , cô cũng có cái lý của mình mà .
Cái cũng không biết mình đang suy nghĩ gì nữa gì nữa , anh ta quan tâm tôi như vậy , lo lắng cho tôi như vậy nhưng tôi thấy rất khó thở không chịu được . Cô khóc
Cô thấy khó chịu sao , khó chịu vì cậu ấy luôn bám theo quan tâm chăm sóc cô sao .

Không hẳn là khó chịu , nhưng khi anh ta quan tâm tôi như vậy ở đây có cảm giác rất khó chịu , tại sao anh ta phải như vậy trong khi chỉ muốn bù đắp thôi anh ta có sự gì chứ tôi không hiểu thật sự không hiểu . Cô chỉ vào trái tim mình

Cô đã yêu cậu ta rồi sao , vì thế mà cô mới cảm thấy khó chịu khi cậu ta quan tâm cô một cách giả tạo mà không phải thật lòng như vậy .

Tôi đang rất rối bời , tôi nên làm sao để cái cảm giác khó chịu này biến mất đây nó đang cầng ngày càng lớn dần rồi , Làm sao đây . Cô khóc lớn hơn

Vậy cô hãy đến bên tôi đi , tôi sẽ khiến cô hạnh phúc . Anh ôm lấy cô vào lòng
Tôi..tôi . Cô bất ngờ không nói nên lời
Tôi hứa sẽ không để em phải chịu thêm đau khổ nào nữa đâu , Xin em đấy .

Tôi ... xin lỗi , tôi không thể. Cô ẩn anh ra
Tại sao . Anh nhìn cô với ánh mắt khó hiểu
Tôi không muốn phải yêu rồi lại phải chịu đau đớn nữa đâu .Những lời nói ra bây giờ chỉ là tức thì thôi anh không thể nào chắc chắn được rằng mình có ở bên tôi mãi mãi được . Cô nhìn anh rồi quay lưng bước đi mà nước mắt vẫn cứ rơi

Tôi sẽ chờ em , chờ tới khi nào em tin tưởng tôi , tin rằng tôi có thể đem lại hạnh phúc cho em , tôi có thể làm mọi thứ cho em , khi nào em suy nghĩ lại và em đồng ý thì tôi vẫn luôn chấp nhận em . Tịch Hi anh thật sự đã yêu em . Anh nói vọng lại từ phía sau nhưng cô vẫn bước đi , dù nghe được những gì anh nói nhưng cô vẫn bước .

Mình đã chịu nhiều đau khổ lắm rồi , kể cả kiếp trước và kiếp này Dạ Thiên em phải làm gì đây em phải làm gì thì mới gặp được anh đây , nhỡ khi chưa gặp được anh em lại phải lòng ai đó thì sao . Dạ Thiên à . Cô đứng ở bên ngoài  khóc và nhớ đến người đó .



Xin chào mọi người . Mình viết xong chap 10 rồi đã để mọi người chờ lâu mà có ARMY nào đọc truyện thì cũng biết là có tin buồn gì rồi đúng không mình không muốn nhắc lại nữa và mai cũng là ngày BTS debut nên mọi người nhớ chúc mừng xinh nhật Bang Tan nha . Cảm ơn đã đọc truyện của mình
Đăng bởi: